Bạn chú ý sẽ thấy một điều gì đó ở những người yếu đuối. Ngôn ngữ họ cũng yếu đuối và rụt rè. Họ rất hay dùng một số từ, chẳng hạn như, "CỐ..."
Vào phút giây họ nói, "Tôi sẽ CỐ..." bạn hiểu ngay rằng họ chỉ nghiêm túc có phân nửa.
Khi bạn của bạn nói: "Tớ sẽ cố gắng có mặt ở đó", bạn biết rằng họ sẽ không tới đâu.
Lời lẽ của chúng ta cho người khác biết chúng ta quyết tâm tới mức nào.
Những bậc cha mẹ nói với mấy đứa con, "Cố gắng im lặng chút coi!" "Cố cư xử đàng hoàng coi.", họ không nghiêm túc lắm. Vì vậy bọn nhỏ làm gì? Chúng sẽ làm bất cứ thứ gì chúng muốn!
Thay vì nói với con cái, "Mấy đứa phải CỐ..." ta hãy nói "Mấy đứa PHẢI..." Nó tựa như một mệnh lệnh - và nó sẽ khiến bạn đạt những kết quả tốt hơn...
"Ta PHẢI làm xong việc này"
"Ta PHẢI sống hạnh phúc."
Nói, "Mình sẽ CỐ..." có nghĩa là "Mình sẽ làm việc này nếu không khó quá."
Nói, "Mình PHẢI..." có nghĩa là "Mình phải làm việc này dù có thế nào đi chăng nữa."
Đây không phải là chuyện râu ria nhỏ nhặt. Đây là sự khác biệt giữa sự hững hờ tùy tiện và sự quyết tâm nhập cuộc.Đó thường là sự khác biệt giữa thành công và thất bại.
Nếu bạn muốn người ta tin bạn - và nếu bạn muốn tự tin vào chính mình - bạn phải tỏ ra nghiêm túc.
Hãy nhớ rằng: "Lời lẽ của bạn định hướng tương lai của bạn."
- ST -
Tạ Văn Bình
Đăng nhận xét