Học lớp 12 trường dân tộc nội trú, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi.
Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Ba gầy giống chiếc xe …
Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho
tôi tờ một trăm ngàn, ba hỏi:
- “Tiền lần trước ba gửi có dư đồng nào không con?”.
tôi tờ một trăm ngàn, ba hỏi:
- “Tiền lần trước ba gửi có dư đồng nào không con?”.
Tôi đáp:
- “Còn dư năm ngàn ba ạ”.
- “Còn dư năm ngàn ba ạ”.
Ba nói tiếp:
- “Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”.
- “Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”.
Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng.
- ST -
Cứ từ từ Bình
Đăng nhận xét