0
Một ngày nọ
….
Tôi đi đám cưới người bạn thân
số ông trời hay trêu người
lại gặp cô
ngồi bên bàn họ nhà gái
Hình như cô có nhìn thấy tôi thì phải
tôi cảm thấy thế
nhưng tôi cố tránh đi
suốt hôm đó ko ăn ko uống đc gì (thức ăn ngon bỏ cha, nai nướng-đặc sản rừng mới đau)
Rút lui đường sau
tôi về trc
Đến hôm sau
thằng bạn trách sao mày về sớm, sao ko ở lại với tao đến phút cuối
tôi chỉ ậm ừ ko giám nói sự thật
Sau đó một tuần
Thằng bạn mời tôi đến nhà ăn chơi sau khi nó đi tuần trăng mật ở Hạ Long về
Khó mà từ chối đc (nó đến nhà lôi đi) miễn cưỡng đi vì sợ gặp phải cô
Đúng như tôi dự đoán
Có cả cô
Bữa tiệc chỉ vỏn vẹn có 20 người
và cô đã
….
Khác với tôi suy nghĩ
Là sẽ đc ăn bạt tai
Cô mỉm cười và lại còn ân cần với tôi nữa
điều đó làm tôi hơi khó hiểu
cô hỏi thăm và đặc biệt còn xưng em với tôi
Tôi cũng mừng là cô ko hận tôi
Sau đó
Cô xin tôi SĐT và thường xuyên nhắn tin
….
Những tin nhắn vô cùng thân mật của cô khiến tôi nghi ngờ
Liệu rằng cô có ý đồ gì
Chỉ trong vòng 3 ngày, inbox điện thoại tôi lên 210 tin
Một con số chưa bao h có
Với những cử chỉ thân mật của cô trong bữa tiệc hôm trc khiến tôi càng nghi ngờ
Cảm nhận thấy chuyện bất thường
tôi call cho cô hẹn cô ra cánh đồng ở ngoại ô hóng mát
Cô đồng ý
CÔ đến trễ hơn tôi 30′
Tôi hỏi ngya vào vấn đề liệu rằng cô có ý đồ gì
Cô cười, cười như cái hôm tôi gặp cô ở BV
Điều đó làm tôi nhớ lại rất nhiều
TÔi yêu cô, có lẽ đến lúc đó tôi mới phát hiện
Muộn, muộn rồi
Tôi lặp lại một lần nữa, cô bảo rằng tôi đã gây ra như thế với cô, chẳng lẽ nào cô ko đc phép trả thù
Đến lúc này tôi hiểu ra và đau khổ
Đau vì đã có lúc tôi lầm tưởng cô tha thứ, cô yêu tôi …

Tôi trả lời rằng
Nếu cô muốn trả thù, đừng làm như thế
Tôi thú nhận
là tôi yêu cô và tôi nói rằng, cô sẽ đc như ý muốn
tôi sẽ tự nguyện
nói rồi tôi bước đi
….
Tôi trở về nhà, hơi đau lòng mặc dù đã lường trc đc tình huống này xảy ra đến với tôi
Tôi nốc một lọ thuốc ngủ, hình như hơn 20 viên
Mê man rồi chìm vào trạng thái ko kiểm soát
cuối cùng tôi gục xuống
Tỉnh dậy, đầu tôi đau kinh khủng
Như búa bổ
Mọi thứ xung quanh mờ mờ
Tôi ko biết chuyện gì đã xảy ra nữa
Nhìn rõ dần và những người tôi nhìn thấy là các anh chị đồng nghiệp
Sếp lớn sếp nhỏ có cả nhưng nhìn quanh tôi vẫn ko thấy cô
Cũng hơi buồn
Tôi đc biết, tôi đã hôn mê hai hôm rồi
hôm đó chính là sinh nhật tôi
các anh chị đến mừng sinh nhật
Và thấy tôi bất tỉnh cùng đống thuốc
đã kịp thời đưa đến bệnh viện
các anh chị bảo rằng nếu chỉ bị sốc thuốc thì ko sao
nhưng tôi bị chấn thương tâm lý
Và từ đó
Tôi sống khép lặng, ngồi co ro một chỗ
Nhớ cô và hối hận
Rồi tôi đc đưa đến trung tâm phục hồi tâm lý
Ở đây, tôi gặp Linh, linh bị trầm cảm, là vì gia đình
Tôi ko dám kể cái qá khứ của tôi cho linh
Dần dần tôi thân với linh
Và cả linh và tôi đều có tình cảm với nhau
Ra viện
tôi xin chuyển về viện khoa học hình sự
Để tìm một cuộc sống mới
để khỏi bắt gặp những ánh mắt soi ngó
Nhưng ông trời ko để yên con người
Linh có người mới
Điều đó khiến tôi như thằng điên
Nguyên một tuần
tôi chìm trong rượu
Tôi nhớ lại ngày xưa
Và…
chuyện tình một hacker


….
Tôi bước ra đường dạo phố
Trong hơi men
Phố hôm nay đông quá
Hình như là ngày gì, tôi cũng ko để ý
Ghé qua một qán ven đường, đó là quán bánh Khoái.
Tôi ko uống nữa mà chỉ ăn.
Tôi gặp lại Linh
một mình
Cô cũng ngồi ăn như tôi và có vẻ rất rút rè như hồi mới gặp trong bệnh viên
Tôi hỏi linh có chuyện gì
Linh bật khóc và bảo rằng thằng kia chỉ lợi dụng cô
Rồi cô cứ khóc
Bình thường tôi sẽ hỏi cô có cần mượn một bờ vai ko
nhưng hôm nay, tôi ko nói câu đó nữa
vì tôi sẽ ko có ý định come back với cô
Cô ko phải là người đáng để tôi tin tưởng
Tôi bỏ đi và chỉ tính tiền phần mình, ko như mọi khi
tôi biết linh bỳôn lắm nhưng mặc kệ
cô đã bỏ tôi mà
….
Dù nói như thế
Nhưng tôi cũng buồn lắm
Bước về nhà
Lại làm lại từ đầu
Dọn dẹp nhà cửa
Mua vài bông loa kèn
Có một chút phấn chấn trong người
Mở một bài nhạc (Because you love me)
Tôi lạc quan hơn
Trở lại công việc như những ngày trc
Tuy đã cố gắng nhưng vẫn ko quên đc
khi mỗi tối lại lủi thủi một mình
nhớ đến ngày tháng sống với cô
Mai Anh là một cô gái nhà cạnh bên
Cô luôn có cái nhìn xa xăm
Cô vui tính, cô vẫn thường hay đi chợ giúp tôi
cô đag làm sinh viên báo chí năm cuối
Những ngày đi làm về
Buồn và trống vắng vì cảm giác cô đơn
tôi thường qua nhà cô nói chuyện
Mẹ cô có thiện cảm với tôi
Tôi cảm thấy thế
Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến
Cô tỏ tình với tôi
Tôi sững người và suy nghĩ nhiều lắm
Sau ba ngày
tôi trả lời
tôi nghĩ rằng, mình cần lấy vợ và Mai Anh là một lựa chọn đúng
mặc dù tôi ko yêu cô nhưng tôi vẫn đồng ý
Từ đó
cô quan tâm đến tôi nhiều hơn
Tôi biết rằng cô hạnh phúc
cho đến khi cô dẫn tôi đi thăm bố cô
….
Đó là ngôi nhà có những dây thường xuân leo quanh
Bước vào nhà (cửa ko hề khóa)
Đó là một cái bàn thờ
Hóa ra rằng bố Mai Anh đã mất được 10 năm rồi
Bố và mẹ MA li dị
Thắp hương xong
Cô gọi chị hai Mai Anh ra
Tôi ngạc nhiên, hóa ra chị Mai Anh sống ở nhà bố để lo hương hỏa
Chị Mai Anh bước ra
Chị MA nhìn thấy là đánh rơi li nước cầm trên tay
Tôi quay lại
đứng như trời trồng
là Ngọc Mai
Sai lại là Ngọc Mai
Sao lại là cô
Tôi sững sờ
Sao lại là Ngọc Mai
Mai Anh cười lớn
Cô bảo rằng: sau những cuộc nói chuyện của tôi trong những lúc tôi buồn với MA
Cô đã thầm đoán ra đc nhân vật của tôi là chị cô- Ngọc Mai
và cô đã dàn dựng kịch bản
để ngày hôm nay
tôi phải trả giá cho cái hành động đó
Tôi xanh mặt
chị cô xanh mặt
tôi cuối gằm xuống
….
ko hiểu tôi với cô có cái duyên gì
Ngọc Mai (NA) thay đổi nét mặt
Còn tôi
tôi khóc, kể từ ngày bố mẹ tôi mất
đây là lần đầu tiên tôi khóc trước mặt người khác
Khóc đến nỗi gục xuống
Cô cũng khóc
khóc nhiều lắm
Cô nấc lên từng tiếng
cô nghẹn ngào, cô biết vụ tôi uống thuốc ngủ, cô ngỡ tôi chết rồi (Cô là bạn thân của vợ đồng nghiệp tôi)
Cô khóc
Tôi đứng lên và bước ra khỏi căn nhà đó
tôi ko muốn ở thêm một phút nào nữa
Sáng hôm sau
tôi nộp đơn xin chuyển công tác
Tôi chuyển về C15 Hà Tĩnh
Tôi thu dọn và bán nhà, chuyển đi hT sau 3 ngày
Tôi ko muốn phải đối diện với cô
Tôi chán tất cả
Tôi ở nhà người quen tại thạch hà, hà tĩnh
Cuộc sống cũng tạm đc, tôi bắt đầu lại
Sau một tháng
Cô đến tìm tôi
Cô đi tìm tôi
Tôi ngạc nhiên lắm
Hóa ra, suốt một tháng cô đã nghỉ làm để đi tìm tôi
….
Cô hẹn tôi ở quán cà phê trên tầng thượng của khách sạn
Cô tới sớm hơn tôi
Cô đag ngồi đó
Ngắm nhìn xung quanh
Tôi nhẹ bước đến sau lưng cô
chào cô
Quay lại nhìn tôi mỉm cười, cô khẽ nói:” anh đến rồi à”
Tôi chỉ ậm ừ như hồi trong bệnh viện
vì tôi rất sợ phải đối mặt với tội lỗi
Tôi nói ngay:” Tôi biết tôi đã gây cô một vết thương nghiêm trọng, tôi đã trả thù chính bản thân mình nhưng cô biết rồi đấy, tôi rất muốn bù đắp cho cô và tôi muốn đi thật xa, tôi đã đến nơi này
tôi xin cô hãy tha thứ cho tôi, coi như là van nài cô, mogn cô chấp nhận”
Cô thoáng buồn:”Anh vẫn nghĩ rằng em giận anh lâu đến thế ư”
Việc cô thay đổi cách xưng hô làm tôi bất ngờ
Cô nói tiếp:”kể từ sau khi anh tự trả thù, em tưởng anh chết rồi, em hối hận lắm, thực ra em cũng chỉ muốn anh có một vết thương tình cảm thôi, em buồn lắm, nhưng một tháng trc, em gặp đc anh, em vui lắm, vui nhiều lắm, khi anh gặp sự cố, em mới ngỡ em đã yêu anh, thực sự thì khi anh bước đi ở cánh đồng, em muốn níu anh lại lắm, nhưng hình như sự hận thù đã chiến thắng lí trí anh ạ, em đã khóc, và bây h em đã khóc, em yêu anh, đến h vẫn yêu anh, em ko giận anh đâu, anh đừng đi nữa” cô vừa nói vừa khóc
Tôi cũng cảm động lắm
Tôi nói
….
“Anh xin lỗi, anh hiểu lầm”
Cô đổi cách xưng hô thì tôi cũng đổi
Tôi chuyển qua chỗ cô
Cho cô mượn một bờ vai
Cô khóc và ôm tôi
Tôi chuyển công tác
rồi chúng tôi cứoi nhau sau đó
Và sáng nay
Vợ iu sinh đứa con gái … ( 13/6/2010 )

---Hết---


(sưu tầm)

Đăng nhận xét

 
Top